Diego Simeone được xem là chuyên gia về phòng ngự, còn Pep Guardiola giống như bậc thầy về khả năng tạo cơ hội. Nhưng đấy không phải là sự tương phản duy nhất giữa hai nhà cầm quân hàng đầu thế giới hiện nay.
* Trận đấu diễn ra lúc 1h45 ngày 28/4 theo giờ Hà Nội, trực tuyến trên VnExpress.
Tháng 12/2011, trong cơn khủng hoảng, Atletico Madrid đành cầu viện Diego Simeone, thần tượng lớn của sân Vicente Calderon. Sau khi gút lại hết mọi điều khoản với người đại diện lẫn Atletico, Simeone thông báo tin này với gia đình. Bởi nếu nhận lời sang Madrid, tức là ông sẽ có rất ít thời gian dành cho vợ con ở Argentina.
Nhưng mối bận tâm của cậu con trai 9 tuổi của Simeone không chỉ có thế. Cậu bé hỏi: "Sang đấy, tức là bố phải đối đầu với Messi và Ronaldo à?".
Simeone đến với Atletico Madrid và xác lập lại vị thế một quyền lực cho đội bóng này, trên cả bình diện Tây Ban Nha lẫn châu lục. |
Ngày ấy, La Liga là một "cánh đồng chết", là nơi 18 đội an phận thủ thường nhìn Real Madrid và Barcelona chiếm diễn đàn hết mùa này qua mùa khác. Các đội bước vào giải, giành được vị trí thứ ba, lấy tấm vé vào thẳng vòng bảng Champions League đã có thể mừng như vô địch.
Cậu con trai nhỏ của Simeone còn biết điều đó, lẽ nào ông chẳng biết? Biết nhưng vẫn nhận lời. Nhìn thấy cơn giông vẫn giong buồm vào tâm bão. Ngốc nghếch hay dũng cảm, thời gian sẽ trả lời.
Và khi vòng bán kết Champions League mở ra, người ta đã nhìn thấy câu trả lời ấy. Simeone không ngốc nghếch mà cực kỳ dũng cảm. Sau khi phá thế song cực tại La Liga, Atletico tiếp tục phá nốt cái thế chân vạc mà ba đại gia Real, Barca và Bayern Munich đã thiết lập mấy năm qua. Simeone chẳng hề khiếp nhược trước Messi và Ronaldo, mà còn khiến họ phải khổ sở. Real của Ronaldo bây giờ gặp Atletico thì thua nhiều hơn thắng, thậm chí là thua đậm. Barca thì thắng Atletico của Simeone nhiều lần, nhưng hai trận thua hiếm hoi là hai lần họ bị đối thủ này đá văng ra khỏi Champions League.
Khi Atletico gặp Bayern ở bán kết, đấy là lần đầu tiên hai đối thủ này tái ngộ nhau sau 42 năm. Lần trước họ gặp nhau ở chung kết Cup C1 năm 1974. Năm ấy, Bayern đoạt chức vô địch Cup C1 đầu tiên trong lịch sử CLB. Chẳng một CĐV lớn tuổi nào của Atletico có thể nào quên nổi ký ức ấy. Atletico chỉ còn cách ngôi vương vài giây thì bị Bayern gỡ hòa từ một cú sút xa rất cầu âu, khi Miguel Reina (bố của Pepe Reina - cựu thủ môn của Bayern) còn đang mải mê "chém gió" với một phóng viên phía sau khung gỗ. Trận đấu lại sau đó hai ngày, Atletico dễ dàng gục ngã 0-4.
Đấy cũng là lần cuối cùng Atletico đến gần chức vô địch Cup C1 đến thế, mãi cho đến khi Simeone mang họ trở lại trận chung kết Champions League cách đây hai năm. Hai năm trước ở Lisbon, Atletico cũng cách chức vô địch vài giây trước khi bị Sergio Ramos gỡ hòa rồi thua luôn trong hiệp phụ. Lần này Atletico có thể chẳng phải chờ ròng rã đến bốn thập kỷ nữa. Họ chỉ còn cách một trận chung kết nữa đúng hai trận đấu với Bayern.
Atletico của Simeone đã chinh phục nhà vô địch Hà Lan, nhà vô địch Tây Ban Nha và giờ sẵn sàng đánh bại thêm một nhà vô địch nữa, lần này là Bayern, đến từ Đức. |
Simeone không hề ca thán khi vớ đúng lá thăm nặng nhất. HLV người Argentina chẳng phải là người thích phàn nàn. Vòng 1/8, ông gặp nhà vô địch Hà Lan, vòng tứ kết gặp nhà vô địch La Liga và Champions League, vòng bán kết gặp nốt nhà vô địch Đức, nếu có thể vào chung kết thì xem như trọn bộ... Grand Slam. Mà Simeone dường như sinh ra là để đánh bại những đối thủ mạnh hơn. Atletico của ông rất thoải mái được đóng vai chàng tí hon David, chẳng có gì đấu với Goliath ngoài một niềm tin lãng mạn.
Hai trận đấu với Barca ở tứ kết, trận nào Atletico cũng cầm bóng không quá 30%. Nhưng đâu có sao. Những đội bóng, những HLV đi theo con đường của Johan Cruyff cần bóng để cảm thấy an lòng, Simeone thì không. Ông chia sẻ quan điểm với Jose Mourinho: Kẻ cầm bóng nhiều mới là những kẻ dễ phạm sai lầm. Và nhiệm vụ của Atletico là nhìn ra để trừng phạt những sai lầm ấy.
Bây giờ, đối thủ của Simeone là Guardiola - người đã tạo ra thời kỳ rực rỡ nhất của tiki-taka, thứ chiến thuật được cả thế giới ngưỡng mộ một thời. Cái hay của Guardiola là luôn biết vận dụng trong tay nguồn lực của mình rất tốt. Trước khi công bố đội hình ra sân, người ta ít khi biết Guardiola định làm gì, với những con người nào. Mấy năm ở Bayern, chiến thuật của Guardiola biến ảo không lường, và những quả lật cánh đánh đầu vốn "tuyệt chủng" thời ở Barca giờ lại trở thành thứ vũ khí thượng thặng để Bayern kết liễu trận đấu
Nhưng Simeone lại là thiên tài ở khả năng đọc vị đối thủ, là bậc thầy trong việc hủy hoại lối chơi của kẻ khác, đã biến phòng ngự trở thành một nghệ thuật. Và một người vừa khiến cho tam tấu Messi - Suarez - Neymar biệt tích suốt 90 phút ở lượt về tứ kết, hẳn nhiên có đủ tự tin để ngăn cản Robert Lewandowski và đồng đội. Simeone biết rất rõ vấn đề của Barca và Bayern. Họ quá mạnh ở giải vô địch, họ thắng quá nhiều, phản ứng của họ khi rơi vào khó khăn rất yếu ớt. Họ có thể bất bại một lèo mấy chục trận, nhưng khi bị đối phương dẫn bàn, chơi một thứ bóng đá khoa học, sự thay đổi của họ rất chậm.
Atletico thì khác. Họ là những tinh binh, mỗi trận đấu luôn là một cuộc chiến, họ bước vào nó với tâm trạng sợ hãi và phấn khích song hành nhau. Họ gặp khó khăn nhưng không bao giờ nao núng. Họ có thể thất bại, nhưng để đánh bại họ, đối thủ cũng phải trổ hết tuyệt kỹ một phen.
Simeone và Guardiola là cuộc đấu trí hứa hẹn nảy lửa và đáng xem nhất tại Champions League mùa này. |
Pep và Simeone đều là những tiền vệ khi còn thi đấu. Họ cùng đá ngay trước hàng phòng ngự. Nhưng nếu Simeone là người chuyên đánh chặn, là người triệt tiêu sự sáng tạo của đối thủ thì Pep lại là nhịp đập của đội bóng, là khởi nguồn cho mọi pha bóng tấn công. Vào thời điểm mà thống kê chưa phát triển như hiện nay, đa số các nhà chuyên môn đều thống nhất là trong một trận đấu mà Pep tham gia, ông luôn là người chuyền bóng nhiều nhất trên sân. Còn Simeone, có những mùa giải ông chẳng kiến tạo cho ai ghi bàn lần nào, nhưng mỗi lúc ông chạm bóng giải vây là mỗi lần ông mang lại tiếng thở phào cho các đồng đội. Tinh thần ấy được cả Guardiola lẫn Simeone duy trì khi đã làm những nhà cầm quân.
Ba mùa làm việc ở Munich, Pep đều bị loại ở bán kết. Năm đầu bởi Real, năm sau bởi Barca và bây giờ đối diện Atletico. Cả ba đội bóng mang ba triết lý bóng đá hoàn toàn khác biệt và buộc Pep phải giải toán. Gặp Atletico, chắc chắn Bayern sẽ được cầm bóng nhiều như mong muốn. Nhưng bài học của Barca ở tứ kết hãy còn nhãn tiền: Atletico chính là đội bóng nguy hiểm nhất thế giới khi... không có bóng!
Hoài Thương
0 nhận xét:
Đăng nhận xét