keo-bong-da

Phía sau điều kỳ diệu của Leicester City

Điều gì khiến Leicester dũng cảm bổ nhiệm Claudio Ranieri? Những cơ duyên nào đã nâng bước họ đến chức vinh quang vô tiền khoáng hậu? Tất cả có trong bài viết dưới đây trên tờ Guardian.

Tháng Bảy năm ngoái, Ranieri đang nghỉ hè tại quê nhà Italy thì nhận được điện thoại của người đại diện - Steve Kutner. Chẳng ai có thể đoán trước cuộc gọi ấy là khởi đầu cho một sự kiện làm thay đổi hoàn toàn bóng đá Anh mùa này. Khi ấy, Kutner đang thuyết phục Jon Rudkin, Giám đốc bóng đá của Leicester, hãy chọn Ranieri vì kinh nghiệm của ông rất hợp để giúp CLB trụ hạng.

Sau khi bị Liên đoàn bóng đá Hy Lạp sa thải, Ranieri nhận được một vài đề nghị từ Pháp và Đức, nhưng ông đang muốn trở lại nước Anh - nơi ông từng có thời gian làm việc đáng nhớ hơn 10 năm trước. Ranieri cũng còn một căn nhà ở đó. Một vài CLB hạng Nhất đã đánh tiếng nhưng rồi... im lặng. Thất bại trước đó tại đội tuyển Hy Lạp, nơi đội bóng của ông để thua tý hon Đảo Faroe, khiến ai cũng phải e dè. Nhưng việc Nigel Pearson, HLV của Leicester vừa trụ hạng thần kỳ mùa đó, bị sa thải đã mở ra cho Ranieri một cơ hội.

Kutner biết Leicester rất dè dặt với Ranieri, nhưng ông không nản chí. Lý lịch của Ranieri dẫu sao cũng rất đáng nể với những CLB lừng danh như Chelsea, Inter Milan, AS Roma, Valencia hay AS Monaco. Ông cũng giành Cúp Nhà vua với Valencia, Coppa Italia với Fiorentina và bốn lần về nhì ở các giải vô địch Premer League, Ligue 1 và Serie A (hai lần). "Khi ấy, tôi chỉ cố thuyết phục phái đoàn Leicester chịu gặp Claudio, vì tôi biết họ sẽ ấn tượng với ông ấy," Kutner nhớ lại.

phia-sau-dieu-ky-dieu-cua-leicester-city

Chức vô địch của Leicester sẽ là câu chuyện được lưu truyền rất lâu trong thế giới bóng đá. Ảnh: Guardian.

Rốt cục, Leicester cũng đồng ý sẽ phỏng vấn. Từ Italy, Ranieri đáp chuyến bay sớm nhất có thể đến London. Ở đó ông gặp Kutner, Giám đốc bóng đá Rudkin, phó Chủ tịch Leicester Aiyawatt Srivaddhanaprabha và hai thành viên khác trong Ban lãnh đạo.

Không ngoài dự liệu của Kutner, Ranieri đúng là... Ranieri: cực kỳ dễ gần, vui vẻ và tạo cảm giác tin cậy. Francesco Totti và Gabriel Batistuta là hai cái tên xuất hiện trong buổi phỏng vấn hôm đó, khi Ranieri kể lại chặng đường cầm quân đã qua của ông, đồng thời khẳng định khát vọng làm việc trong ông vẫn đang cuồn cuộn như tuổi thanh xuân.

Buổi gặp gỡ đầu tiên vậy là quá tốt. Vài ngày sau đó, Ranieri và Kutner được mời đến phỏng vấn lần cuối, lần này do đích thân ông chủ Vichai Srivaddhanaprabha gặp mặt. Lời đồn mà ông chủ người Thái Lan nghe quả không sai, Ranieri rất vui vẻ, thân cận và tạo cho người khác cảm giác an tâm. Và thế là hai bên mau chóng đi đến thỏa thuận.

Tất nhiên, khi ấy không một ai dám tin Ranieri có thể tạo ra thành công khủng khiếp. Thậm chí sau khi có tin Leicester bổ nhiệm HLV người Italy, tỷ lệ cược cho khả năng họ vô địch là 5.000/1 (đặt 1 ăn đến 5.000). Nói cách khác, đó là điều không tưởng. Để cho bạn đọc hình dung, tỷ lệ cược cho việc Thủ tướng Anh David Cameron từ nhiệm rồi thay Tim Sherwood làm HLV Aston Villa chỉ là 2.500/1, tức là khả năng thành hiện thực cao... gấp đôi việc Leicester vô địch Ngoại hạng Anh. Một vài tỷ lệ khác: Sir Alex Ferguson giành ngôi quán quân cuộc thi "Bước nhảy hoàn vũ" được định giá 1.000/1, Andy Murray đặt tên con đầu lòng là Novak (theo tên của đối thủ Novak Djokovic) được định giá 500/1.

phia-sau-dieu-ky-dieu-cua-leicester-city-1

Chuyên môn không phải là thứ duy nhất đem Leicester đến tột đỉnh vinh quang. Ảnh: Guardian.

Nhưng bạn muốn trúng số thì trước hết phải... mua vé số đã. Với Ranieri, Ban lãnh đạo Leicester đã có tấm vé số cuộc đời. Ranieri bước vào phòng làm việc của ông ngày đầu tiên và lập tức yêu cầu phải treo lên tường ảnh trắng đen của 19 HLV Premier League mùa này. Nếu như ai đó muốn một buổi nói chuyện trước hoặc sau trận đấu, Ranieri sẽ mời họ vào văn phòng, và ảnh họ trên tường sẽ tạo cảm giác thân tình. Giữa một thế giới mà các HLV luôn sẵn sàng buông lời nặng tiếng nhẹ vào nhau để giành lấy chút lợi thế về tâm lý, có lẽ Ranieri là người duy nhất xem đối thủ là những đồng nghiệp thật sự. Có lẽ chưa ai quên được khi cuộc đua với Tottenham đang đến hồi căng thẳng, Ranieri đã khuyên Mauricio Pochettino là "Hãy bình tĩnh lại". Đó là một lời khuyên chân thành, của một vị tiền bối dành cho người đối thủ trẻ tuổi hơn mình, chứ không phải mang hàm ý khiêu khích.

Thành công của Leicester dưới sự dẫn dắt của Ranieri sẽ đi vào lịch sử như thành tựu vĩ đại nhất trong toàn bộ lịch sử thể thao, chứ không riêng gì bóng đá. Ngay tại nước Anh này, người ta từng chứng kiến Blackburn Rovers trở thành gương mặt mới toanh vô địch Anh hồi 1995. Nhưng rõ ràng không thể so sánh Blackburn của 21 năm về trước với Leiceser hôm nay.

Ngày ấy, Blackburn thật sự là một đội bóng rất mạnh, là một ứng cử viên vô địch được tôn trọng. Họ có Kenny Dalglish trên ghế huấn luyện, khi ấy đã là một huyền thoại sau thời gian thành công rực rỡ tại Liverpool. Họ có chân sút Alan Shearer lừng lẫy trở thành Vua phá lưới mùa ấy. Họ có hậu vệ trái năng nổ Graeme Le Saux và một Tim Sherwood tài năng đến mức Blackburn từng khước từ cơ hội chiêu mộ Zinedine Zidane. "Tại sao chúng ta phải mua Zidane khi đã có Sherwood" là câu nói bất hủ của cựu Chủ tịch Blackburn Jack Walker.

Còn bây giờ, Leicester thật sự là một tập thể của những cầu thủ thất bại, được dẫn dắt bởi một HLV cũng mang mác thất bại. Toàn bộ đội hình Leicester gộp lại cũng không mua nổi một mình Raheem Sterling. Nhưng đấy là đội hình mà Ranieri tin là có tiềm năng "làm nên điều gì đó". Bởi vì trước khi làm nên điều thần kỳ của mùa này, Leicester cũng có một cuộc đào thoát ngoạn mục nhất lịch sử Premier League để từ vị trí chót bảng cán đích an toàn ở vị trí thứ 14. Họ làm điều đó nhờ thắng bảy trong chín vòng đấu cuối cùng.

Người ta gọi Ranieri là "thợ hàn", chính là vì ông chỉ sửa chữa chứ không đập đi xây lại. Ranieri rất trọng tình cảm, ông hiểu rõ trong thời gian chung vai đấu cật để giúp Leicester trụ hạng thần kỳ, giữa các cầu thủ đã nảy sinh một sự thân cận như anh em. Ông cố giữ lại tất cả, trừ những người nhất định phải ra đi như Esteban Cambiasso. Ông biến hợp đồng mượn Robert Huth từ Stoke City thành hợp đồng chuyển nhượng chính thức. Ông yêu cầu gia hạn cho những cầu thủ chỉ còn hợp đồng một năm, đồng thời bổ sung Christian Fuchs từ Schalke  04và Shinji Okazaki từ Mainz 05.

Steve Walsh, trợ lý lâu năm từ thời Pearson cũng được Ranieri mời ở lại. Và chính vị này đã mang về cho Leicester một nhân vật mang tính quyết định cho thành công: N'Golo Kante. Walsh cử David Mills, trưởng bộ phận trinh sát, theo dõi Kante chơi trong màu áo Caen suốt mùa giải trước. Và phản hồi tích cực của Mills thuyết phục Walsh tiến cử Kante cho Ranieri. Dù không biết gì về tiền vệ này trước đó, Ranieri vẫn đồng ý để cho CLB tuyển mộ. Ở đây, người ta thấy sự tin tưởng vào cộng sự, khi đặt đúng chỗ, phát huy tác dụng như thế nào.

phia-sau-dieu-ky-dieu-cua-leicester-city-2

Ranieri (trái) và Walsh trước mùa giải. Ảnh: Guardian.

Thời gian đầu Kante chật vật hòa nhập, Ranieri dùng Gokhan Inler, cầu thủ nổi tiếng nhất, giàu kinh nghiệm quốc tế nhất ở vị trí tiền vệ trung tâm. Nhưng khi Kante đã bắt nhịp được với Premier League, Ranieri đã dũng cảm loại Inler. Và Kante đã chạy không bao giờ biết mệt đến tận bây giờ. Đến mức Sir Alex Ferguson phải gọi anh là cầu thủ hay nhất bóng đá Anh mùa này.

Kante đi đến sân tập trên một chiếc Mini, sống một cuộc đời cực kỳ đơn giản. "Đời anh ta chỉ có xoạc bóng và mỉm cười", Ranieri nói đùa. "Thỉnh thoảng cậu ta làm hai việc cùng lúc".

Với việc giữ lại Steve Walsh, Ranieri không chỉ giữ sự ổn định cho phòng thay quần áo mà còn có một người quen cũ. Khi Ranieri làm việc tại Chelsea hơn 10 năm trước, Walsh chính là tuyển trạch viên của sân Stamford Bridge suốt 16 năm. Ranieri biết người cựu giáo viên thể dục này đã đóng vai trò quan trọng thế nào trong việc mang về cho Leicester những bản hợp đồng thuộc diện "ăn chắc mặc bền".

Chính Walsh là người đã phát hiện và chiêu mộ Jamie Vardy từ CLB ở giải đấu không được xếp hạng - Fleetwood Town hồi 2012 với giá hơn một triệu đôla. Ông cũng ký với Riyad Mahrez giá 508.000 đôla năm 2014. Ông thuyết phục hai cầu thủ bị Man Utd thải loại Danny Drinkwater và Danny Simpson, cựu cầu thủ Chelsea Robert Huth, tiền vệ Marc Albrighton bị Aston Villa thanh lý hợp đồng gia nhập Leicester khi họ ở vào giai đoạn khó khăn trong sự nghiệp. Và sau khi chứng kiến Kante, bản hợp đồng trị giá hơn 7 đôla, thi đấu tuyệt hay, Sir Alex Ferguson đã gọi Walsh là "nhân vật có ảnh hưởng lớn nhất Premier League".

Bên cạnh Walsh, Ranieri còn giữ lại một nhân vật cũ khác từ thời Pearson là trợ lý Craig Shakespeare. Craig là người theo cầu thủ ra sân tập hàng ngày, được họ coi như người thân và Ranieri không muốn thay đổi điều đó. Paolo Benetti, người đã đi theo Ranieri từ 2007, được ông mời vào vị trí trợ lý thứ ba. Rồi Ranieri bổ nhiệm Andrea Azzalin làm trưởng bộ phận ứng dụng khoa học, bổ nhiệm Matt Reeves làm trưởng bộ phận thể lực. Đây là hai nhân vật chịu trách nhiệm cho việc đội hình chính của Leicester đã đá với cường độ cao suốt mùa mà không gặp bất kỳ vấn đề về thể lực nào.

HLV thủ môn xin rời CLB, nhưng Ranieri đã có một sự thay thế xứng đáng nơi Mike Stowell. Và việc Kasper Schmeichel vừa có mùa giải hay nhất sự nghiệp rõ ràng có công sức không nhỏ của vị này. Ranieri chưa bao giờ có tham vọng sẽ xóa đi hình ảnh của Nigel Pearson, ông đơn giản là để cho cầu thủ tự mình quên đi HLV cũ. Ông không yêu cầu bất kỳ sự phục tùng nào, thậm chí còn để cho Wes Morgan thay mình làm chủ phòng thay quần áo.

Ông không bao giờ gằn giọng hay lớn tiếng, tiếng "dilly ding dilly dong" bây giờ đã trở nên quá nổi tiếng trên các phương tiện truyền thông Anh. Ông hay giả tiếng chuông để yêu cầu cầu thủ tập trung, ông tặng cho họ một cái chuông dịp Giáng sinh thay cho lời gửi gắm là đừng bao giờ đánh rơi sự tập trung. Ông được các cầu thủ gọi vui là "Cái chuông". Sự hài hước của ông còn được thể hiện khi ông nói với các cầu thủ và sau đó là truyền thông: "Các anh hỏi chúng ta có thể vô địch hay không ư? Vâng chúng ta có thể (Yes we can là khẩu hiệu tranh cử của Tổng thống Mỹ Barack Obama). Nhưng chớ gọi tôi là Obama đấy".

Sự vui vẻ, thoải mái giúp cho các cầu thủ Leicester thi đấu cực kỳ thăng hoa. Và cách họ đứng dậy sau những thất bại ngỡ như rất nặng nề cũng nhanh hơn những đội bóng khác. Đấy là ngày lễ Tình nhân, Leicester chỉ còn 10 người đã để thua 1-2 trước Arsenal, với bàn thua ở tận phút bù giờ thứ năm. Khoảng cách ở ngôi đầu bảng bị thu hẹp xuống chỉ còn hai điểm. Nhưng Ranieri không hề nao núng.

Ông tận dụng việc Leicester sớm bị loại khỏi Cup FA để cho các cầu thủ hưởng một kỳ nghỉ ngắn ngay trong mùa bóng. Khi họ trở lại sân tập, tâm trạng đã khá lên trông thấy. Kết quả là họ thắng một lèo sáu và hòa một trong bảy trận tiếp theo, giành 19 trong tổng số 21 điểm tối đa. Trong khoảng thời gian đó Arsenal chỉ giành vỏn vẹn chín điểm. Arsenal dồn sức vào cả một trận đại chiến, Leicester chỉ xem đó là một trận đấu như bao trận khác. Đấy là sự khác biệt.

Người ta đã nói nhiều về việc Ranieri không còn xoay tua đội hình nữa mà đặt trọn niềm tin vào bộ khung gồm Schmeichel trong khung gỗ, Simpson, Morgan, Huth và Fuchs ở hàng thủ, Mahrez, Drinkwater, Kante và Albrighton ở tuyến giữa và Shinji Okazaki đá sau lưng Jamie Vardy ở vị trí tiền đạo. Sự thay đổi nếu có chỉ diễn ra ở một vài vị trí. Và để bộ khung ấy vận hành trơn tru suốt mùa, thể lực đóng vai trò quyết định.

Dưới yêu cầu của trưởng bộ phận y tế Dave Rennie, Leicester đã đầu tư một bồn lạnh cao áp, để nhiệt độ âm 79 độ C giúp các cầu thủ hồi phục những múi cơ sau trận đấu. Tâm lý thoải mái cũng giúp cầu thủ hồi phục tốt hơn. Ông và các học trò thường đạp xe đạp quanh sân tập, vừa đạp vừa nói chuyện... chiến thuật rất thoải mái như một nhóm bạn đi chơi dã ngoại.

phia-sau-dieu-ky-dieu-cua-leicester-city-3

Cầu thủ Leicester đối với nhau như anh em một nhà. Trong ảnh là cảnh họ cùng nhau làm món bánh pizza theo yêu cầu của Ranieri. Ảnh: Guardian.

Những chi tiết vừa nêu không có gì là cách mạng, nhưng những điều ngỡ như bình thường, khi diễn ra cùng lúc lại có tác dụng mang lại một điều kỳ diệu. Bởi vì điều kỳ diệu thật ra không hề phức tạp như người ta vẫn tưởng. Mỗi người làm tốt nhiệm vụ của mình, làm điều đó với niềm vui và cùng hướng về tập thể. Đơn giản, nhưng lại là bài học vô giá trong thời đại mà thực dụng lên ngôi như ngày nay.

Hoài Thương 

Let's block ads! (Why?)

Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét